Mỗi năm, nên có ít nhất một vài dịp ngồi xuống nhìn lại những cái đã qua, những cái được và những cái đã mất. Trong 2019, có lẽ một năm gặt được nhiều nhưng cũng là một năm mất đi không ít.
Nhìn lại 2019 – Phần 1
Mỗi năm nhìn lại, là một hoạt động mà bản thân mình sẽ nhìn lại, nhớ lại những gì đã đạt được, cũng như những gì chưa hoàn thành. Có những thứ tốt đẹp cũng như có những thứ cần khắc phục, cải thiện.
Phải chăng càng lớn ta lại càng che dấu cảm xúc bản thân?!
Càng lớn, càng trưởng thành, không phải là học cách che đậy cảm xúc bản thân. Mà là học cách sống chung với nó. Như người dân miền lũ, họ làm gì được khi đến mùa thiên tai. Khóc than à? Khóc thì cũng khóc rồi, than cũng đã thấu tận mây xanh rồi. Nhưng kết quả thì sao? Cách tốt nhất cũng không phải cố gắng mỉm cười khi cơn đau thấu xương đến, đừng cố tỏ vẻ bản thân là Quan Vân Trường tỉnh táo đánh cờ khi tay bị cạo xương.
365+ ngày
Nhớ lại ngày đầu quen biết, chính em là người chủ động nhắn hẹn anh và sau một năm cũng em đã chủ động hẹn về ngày kỷ niệm này. Mỗi lần nói chuyện với em, chúng ta luôn là những người ra sau cùng. Nhân viên mà không đến nhắc, chắc vẫn còn ngồi đó để mà “8” tiếp. Mỗi lần nói chuyện với em, lúc nào cũng trông thấy nụ cười và sự vui vẻ của em. Dù đôi khi em cũng mệt mỏi nhưng em vẫn luôn tỏ ra vẻ thoải mái.
Ngày tri ân
Người biết ơn chưa chắc là người hạnh phúc, nhưng người hạnh phúc chắc chắn phải biết ơn. Siddhartha, sau khi ngồi thiền 49 ngày đêm dưới cội bồ đề, ngài đã đạt được trí tuệ giải thoát, mà ngài gọi đó là “tỉnh thức”. Ngài quay lại cội cây, chấp tay xá cây một cách thành kính. Cái cây kia, dưới mắt con người chúng ta, nó có giúp ích gì được. Họa chăng, nó chỉ che nắng cho chúng ta mà thôi. Thế nhưng, với Đức Phật thì khác, Ngài biết ơn cội cây đã che chở và góp một phần quan trọng vào con đường thành tựu tuệ giác của mình.
Mong em đừng tìm nữa!
Mong em hãy hiểu rằng,
Thuyền tình đã ngược lối,
Em về với người ta,
Mình tôi vẫn đi qua.
Xem Tarot biết đâu lại không được xem
Trong tư vấn trải bài, mình thường dùng những điều như vầy đề chia sẻ. Mình không muốn mọi người bị lệ thuộc vào những quân bài. Khi bạn đã hiểu được chính mình, hiểu được quy luật vận hành tự nhiên, bạn sẽ thôi không còn muốn dựa vào những lá bài vô tri.
Ai nắm vận mệnh của bạn?
Cuộc sống này vốn dĩ công bằng lắm. Bạn cần làm thì bạn mới có thứ để tiêu thụ. Khi bạn chỉ ngồi chờ để có cái để hưởng thụ thì chắc chắn cũng đến lúc cạn kiệt. Bạn mới là chủ nhân cho những gì mình tạo ra. Không phải những quân bài hay bởi một lời sấm truyền nào đó.
Lễ Vu Lan và nhành hoa cài trên ngực
Nhìn vào sắc hoa đó, ta thấy rõ mình trong họ và thấy họ vẫn tồn tại trong mình. Máu xương của họ đang chảy trong người mình. Mình sống không chỉ cho mình mà còn cho họ và cho cả tổ tiên. Bởi thế không thể sống một cách hời hợt, cạn cợt, vô tâm vì như thế là có lỗi với họ, với sự trông mong chờ đợi của họ.
Lắng nghe – Bạn có biết!?
Ấy vậy mà đâu hẳn vậy. Nghe thì ai cũng biết đó, nhưng lắng nghe để thấu hiểu và đến yêu thương lại là một câu chuyện không đơn giản, thậm chí, nó đòi hỏi một sự cố gắng thực tập rõ ràng, một sự quyết tâm chắc chắn.