Bài học thứ hai, vì đây không phải là một điều tự nhiên mà có nên nếu cho phép bản thân được quyền ngủ quên trên chiến thắng, thì không sớm cũng muộn, những thành tựu này sẽ sớm biến mất. Mỗi ngày chúng ta đều cố gắng phấn đấu để tốt hơn ngày hôm qua. Nên không lý do gì chúng ta lại cho phép bản thân được quyền tự mãn. Sự tự mãn là con dao đầu tiên có thể làm tổn hại đến những gì bản thân nỗ lực gầy dựng được.
Dành chút thời gian
Nhưng chạy theo xu hướng số đông đó, có 1 nhóm lẻ tẻ chọn hướng ngược lại, và trong nhóm lẻ tẻ đó, có tôi. Tôi không chọn phải quá bận để dốc toàn lực vào một thứ mà mình không chắc. Sự thật thì không có thứ gì chắc chắn vĩnh cửu cả. Nó sẽ thay đổi. Sẽ biến mất. Vấn đề chỉ là thời gian. Điều đó xảy ra khi nào? Trước hoặc sau khi chính bạn biến mất mà thôi. Nếu bạn biến mất trước khi điều bạn tin là vĩnh hằng, thì bạn sẽ nuôi một ý niệm điều đó là vĩnh hằng, nhưng nếu nó biến mất ngay trước mắt bạn, bạn sẽ nhận ra nó đã thay đổi tự bao giờ. Sự thật thì tất cả đều đổi thay. Nên tôi chọn lối sống dành nhiều thời gian để chăm sóc sức khỏe bản thân, từ sức khỏe thể chất đến sức khỏe tinh thần. Với tôi, điều đó quan trọng và cần thiết hơn, và đó mới là sống.