Mình nói, hạnh phúc lớn nhất là ĐƯỢC sẻ chia. Đó là điều thật. Vì nếu tối hôm qua, không có các bạn đến tham dự, mình không thể hoàn thành một buổi chia sẻ được. Thật cảm ơn các bạn, cảm ơn ban tổ chức, cảm ơn những giọt nước mắt và những nụ cười đầy sảng khoái của các bạn. Đã giúp cho mình càng thêm nhiều hạnh phúc và yêu thương. Xin cảm ơn các bạn một lần nữa bằng tất cả tấm lòng tri ân. Cảm ơn cô bạn H của tôi đã giúp anh có một nhân duyên kỳ lạ này.
Những gì đã cho, là những gì sẽ còn mãi!
Thật ra, nói “tôi có thể làm được tất cả”, nên sống chẳng cần quan tâm nhiều đến ai, chỉ là cách nói chưa trưởng thành, thiếu suy nghĩ, thiếu chiều sâu mà thôi. Nếu nhìn sâu hơn đôi chút, bạn hay tôi, hay bất kỳ ai, đều không thể sống một mình mà không có sự tương quan hỗ trợ, sự cộng hưởng của xã hội, của thế giới cả. Bởi, nếu cứ bo bo sống một mình, thì cũng được thôi, đó là lựa chọn của bạn mà, nhưng bạn và thế giới, bên nào lớn hơn, bên nào có ảnh hưởng sâu nặng đến bên nào hơn. Thế giới mất đi một người sống-vì-bản-thân sẽ chẳng sao cả, nhưng nếu thế giới cô lập một người như thế thì người đó liệu sống được không?
Vì sao không đăng review xem Tarot
Mọi thứ danh chỉ là giả danh. Thiện Từ không còn hứng thú với những danh vị bên ngoài, bởi cái danh bên trong mới đáng trân trọng và đáng giá hơn hẳn. Bạn của mình dành cho mình một cụm từ “ẩn dật”. Nghe vui vui. Bởi, nếu bạn cần một người có danh, có review đăng trên page thì có lẽ bạn gõ nhầm cửa rồi. Nhưng nếu bạn cần một người “ẩn dật” gợi ý cho bạn một vài điều gì đó thì bạn có thể gõ cửa mình, bạn nhé.
Bài học về buổi livestream không người xem
Qua lần livestream không người xem, tôi hiểu hơn về bản thân. Nhưng đó không là lần duy nhất. Đến nay tôi đã làm được vài video livestream dù số người xem vẫn không có. Nhưng tôi đã điều phục được phần nào những cơn cảm xúc bất như ý của bản thân. Điều này quan trọng hơn những con số kia – với tôi là như vậy.
Cầu nguyện bình an liệu có thành hiện thực
Đèn cần sáng cũng như ta cần bình an vậy đó. Nguồn điện vẫn ở đó, nhưng đèn không sáng lên được là do đèn đã bị hư. Có thể bị đứt dây điện bên trong, hoăc một vấn đề nào đó đã khiến cho bóng đèn không thể phát sáng được. Khi ta cầu nguyện, thì ta đã được bình an rồi, chí ít là ngay phút giây ta chấp tay, im lặng, cầu nguyện. Nhưng nếu bản thân ta, không thể tự mình tạo ra những nguồn năng lượng bình an, thì dù ta có cố gắng kêu gọi những đấng Đức Tin của ta, thì ta cũng không thể trở nên an ổn được.
Cầu nguyện bình an – làm sao để được an?!
liệu chăng bình an có đến từ việc chúng ta cầu nguyện? Nếu chỉ đơn thuần cầu nguyện có thể mang lại sự bình an cho chúng ta, thì mình tin, thế gian này không một ai khổ đau, không một ai phải rơi lệ. Bởi như mình đã chia sẻ, bình an thì ai cũng mong muốn có, còn cầu nguyện thì lại không quá khó để thực hiện. Vậy thì có phải chăng cầu nguyện không linh? Hay do ta thiếu niềm tin? Hay có điều gì đó mà ta vẫn chưa có?
Liệu điều ước có thành hiện thực
Cuộc sống, với rất nhiều lựa chọn. Và dù đó là gì, bạn đều phải có những sự hy sinh, đánh đổi và chấp nhận. Chúng ta luôn tìm kiếm những con đường dễ dàng để đi, nhưng cuộc sống không đưa chúng ta đến với sự dễ dàng!
Bạn hoàn toàn có thể thay đổi được vận mệnh!
Bài học thứ hai, vì đây không phải là một điều tự nhiên mà có nên nếu cho phép bản thân được quyền ngủ quên trên chiến thắng, thì không sớm cũng muộn, những thành tựu này sẽ sớm biến mất. Mỗi ngày chúng ta đều cố gắng phấn đấu để tốt hơn ngày hôm qua. Nên không lý do gì chúng ta lại cho phép bản thân được quyền tự mãn. Sự tự mãn là con dao đầu tiên có thể làm tổn hại đến những gì bản thân nỗ lực gầy dựng được.
Dành chút thời gian
Nhưng chạy theo xu hướng số đông đó, có 1 nhóm lẻ tẻ chọn hướng ngược lại, và trong nhóm lẻ tẻ đó, có tôi. Tôi không chọn phải quá bận để dốc toàn lực vào một thứ mà mình không chắc. Sự thật thì không có thứ gì chắc chắn vĩnh cửu cả. Nó sẽ thay đổi. Sẽ biến mất. Vấn đề chỉ là thời gian. Điều đó xảy ra khi nào? Trước hoặc sau khi chính bạn biến mất mà thôi. Nếu bạn biến mất trước khi điều bạn tin là vĩnh hằng, thì bạn sẽ nuôi một ý niệm điều đó là vĩnh hằng, nhưng nếu nó biến mất ngay trước mắt bạn, bạn sẽ nhận ra nó đã thay đổi tự bao giờ. Sự thật thì tất cả đều đổi thay. Nên tôi chọn lối sống dành nhiều thời gian để chăm sóc sức khỏe bản thân, từ sức khỏe thể chất đến sức khỏe tinh thần. Với tôi, điều đó quan trọng và cần thiết hơn, và đó mới là sống.
Điều ta không muốn – xin đừng mang đến người khác!
Điều chúng ta không muốn, xin đừng mang đến cho người khác. Bởi một lúc nào đó, thứ không muốn đó lại sẽ đến với ta một lượng lớn hơn rất nhiều. Chúng ta sinh ra trên đời, trước hết là phải chịu trách nhiệm cho những số phận của bản thân. Những rác rến của bản thân, ta phải là người chủ động dọn dẹp, nếu không, lâu dần sẽ như cô hàng xóm kia, quên đi mình có khả năng dọn dẹp, rồi rác thải lại sẽ ngập ứ đầy trong thân tâm chúng ta. Việc chúng ta cố gắng mang mớ rác đó thải sang cho người khác, thật chất chẳng giúp cho chúng ta sạch sẽ hơn, mà chỉ làm chúng ta trở nên dở tệ hơn, kém cõi hơn.