Bài học thứ hai, vì đây không phải là một điều tự nhiên mà có nên nếu cho phép bản thân được quyền ngủ quên trên chiến thắng, thì không sớm cũng muộn, những thành tựu này sẽ sớm biến mất. Mỗi ngày chúng ta đều cố gắng phấn đấu để tốt hơn ngày hôm qua. Nên không lý do gì chúng ta lại cho phép bản thân được quyền tự mãn. Sự tự mãn là con dao đầu tiên có thể làm tổn hại đến những gì bản thân nỗ lực gầy dựng được.
Điều ta không muốn – xin đừng mang đến người khác!
Điều chúng ta không muốn, xin đừng mang đến cho người khác. Bởi một lúc nào đó, thứ không muốn đó lại sẽ đến với ta một lượng lớn hơn rất nhiều. Chúng ta sinh ra trên đời, trước hết là phải chịu trách nhiệm cho những số phận của bản thân. Những rác rến của bản thân, ta phải là người chủ động dọn dẹp, nếu không, lâu dần sẽ như cô hàng xóm kia, quên đi mình có khả năng dọn dẹp, rồi rác thải lại sẽ ngập ứ đầy trong thân tâm chúng ta. Việc chúng ta cố gắng mang mớ rác đó thải sang cho người khác, thật chất chẳng giúp cho chúng ta sạch sẽ hơn, mà chỉ làm chúng ta trở nên dở tệ hơn, kém cõi hơn.
Mọi thứ đều thay đổi
Nếu chúng ta tin rằng mọi thứ đều có thể thay đổi, thì chúng hoàn toàn có thể được thay đổi. Chúng ta mới là nhân tố quan trọng quyết định những diễn biến xung quanh cuộc đời ta chứ không phải một thế lực thần thánh huyền bí nào khác.