Đời người, chỉ sống được có một lần. Sao cứ phải ôm những nỗi khổ đau, đi tìm những vết khứa trong tim hay bám víu vào những điều sai lầm để tự chuốt khổ cho bản thân. Sao không sống một cách tích cực, suy nghĩ kỹ lưỡng, chín chắn. Để một mai khi phải nhắm mắt xuôi tay, mọi người xung quanh ta thì khóc, còn ta thì lại có thể mỉm cười vì cuộc đời đã rất tốt đẹp đối với ta.
Khi đã gieo hạt giống, nó sẽ trổ mầm
Và cũng như lựa hạt giống gieo trồng, để có thể lựa chọn được một hành động đúng đắn, bạn phải tự mình trao dồi kiến thức, trải nghiệm những thất bại, và rồi cuối cùng mới có thể biết được, đó có phải là một hành động đúng đắn không. Nếu lỡ chẳng may bạn lựa chọn phải một hành động không hay, đừng buồn hay hối hận quá lâu, bởi đó chỉ là bước đi cần thiết để bạn tiến đến thành công thực sự, lựa chọn được hành động đúng đắn thực sự.
Những gì đã cho, là những gì sẽ còn mãi!
Thật ra, nói “tôi có thể làm được tất cả”, nên sống chẳng cần quan tâm nhiều đến ai, chỉ là cách nói chưa trưởng thành, thiếu suy nghĩ, thiếu chiều sâu mà thôi. Nếu nhìn sâu hơn đôi chút, bạn hay tôi, hay bất kỳ ai, đều không thể sống một mình mà không có sự tương quan hỗ trợ, sự cộng hưởng của xã hội, của thế giới cả. Bởi, nếu cứ bo bo sống một mình, thì cũng được thôi, đó là lựa chọn của bạn mà, nhưng bạn và thế giới, bên nào lớn hơn, bên nào có ảnh hưởng sâu nặng đến bên nào hơn. Thế giới mất đi một người sống-vì-bản-thân sẽ chẳng sao cả, nhưng nếu thế giới cô lập một người như thế thì người đó liệu sống được không?
Liệu điều ước có thành hiện thực
Cuộc sống, với rất nhiều lựa chọn. Và dù đó là gì, bạn đều phải có những sự hy sinh, đánh đổi và chấp nhận. Chúng ta luôn tìm kiếm những con đường dễ dàng để đi, nhưng cuộc sống không đưa chúng ta đến với sự dễ dàng!
Bạn hoàn toàn có thể thay đổi được vận mệnh!
Bài học thứ hai, vì đây không phải là một điều tự nhiên mà có nên nếu cho phép bản thân được quyền ngủ quên trên chiến thắng, thì không sớm cũng muộn, những thành tựu này sẽ sớm biến mất. Mỗi ngày chúng ta đều cố gắng phấn đấu để tốt hơn ngày hôm qua. Nên không lý do gì chúng ta lại cho phép bản thân được quyền tự mãn. Sự tự mãn là con dao đầu tiên có thể làm tổn hại đến những gì bản thân nỗ lực gầy dựng được.
Điều ta không muốn – xin đừng mang đến người khác!
Điều chúng ta không muốn, xin đừng mang đến cho người khác. Bởi một lúc nào đó, thứ không muốn đó lại sẽ đến với ta một lượng lớn hơn rất nhiều. Chúng ta sinh ra trên đời, trước hết là phải chịu trách nhiệm cho những số phận của bản thân. Những rác rến của bản thân, ta phải là người chủ động dọn dẹp, nếu không, lâu dần sẽ như cô hàng xóm kia, quên đi mình có khả năng dọn dẹp, rồi rác thải lại sẽ ngập ứ đầy trong thân tâm chúng ta. Việc chúng ta cố gắng mang mớ rác đó thải sang cho người khác, thật chất chẳng giúp cho chúng ta sạch sẽ hơn, mà chỉ làm chúng ta trở nên dở tệ hơn, kém cõi hơn.
Câu chuyện người thứ 3
Tôi sẽ không nói đến những kẻ cố tình bước vào đời sống người khác để đùa bỡn, để chiếm cảm tình và rồi gây nên mớ hỗn độn cho người khác. Và bước đi. Những kẻ đó, sẵn sàng biến mình thành kẻ thấp bé của xã hội, không đáng để có một điều gì đó cần giúp đỡ.
Xem Tarot biết đâu lại không được xem
Trong tư vấn trải bài, mình thường dùng những điều như vầy đề chia sẻ. Mình không muốn mọi người bị lệ thuộc vào những quân bài. Khi bạn đã hiểu được chính mình, hiểu được quy luật vận hành tự nhiên, bạn sẽ thôi không còn muốn dựa vào những lá bài vô tri.
Ai nắm vận mệnh của bạn?
Cuộc sống này vốn dĩ công bằng lắm. Bạn cần làm thì bạn mới có thứ để tiêu thụ. Khi bạn chỉ ngồi chờ để có cái để hưởng thụ thì chắc chắn cũng đến lúc cạn kiệt. Bạn mới là chủ nhân cho những gì mình tạo ra. Không phải những quân bài hay bởi một lời sấm truyền nào đó.
Vượt qua sợ hãi và nghi ngờ
Ai cũng biết nói câu “hãy mở lòng ra đến đón nhận điều mới và quên đi quá khứ buồn bã, đau thương”. Thế nhưng mấy ai lại dễ dàng làm được! Có thể ngay lúc này bắt buộc bản thân phải tin tưởng người mới là một điều quá khó. Bởi vết thương vẫn trực chờ tuôn trào.