Phải chăng càng lớn ta lại càng che dấu cảm xúc bản thân?!

Càng lớn, càng trưởng thành, không phải là học cách che đậy cảm xúc bản thân. Mà là học cách sống chung với nó. Như người dân miền lũ, họ làm gì được khi đến mùa thiên tai. Khóc than à? Khóc thì cũng khóc rồi, than cũng đã thấu tận mây xanh rồi. Nhưng kết quả thì sao? Cách tốt nhất cũng không phải cố gắng mỉm cười khi cơn đau thấu xương đến, đừng cố tỏ vẻ bản thân là Quan Vân Trường tỉnh táo đánh cờ khi tay bị cạo xương.

Vượt qua sợ hãi và nghi ngờ

Ai cũng biết nói câu “hãy mở lòng ra đến đón nhận điều mới và quên đi quá khứ buồn bã, đau thương”. Thế nhưng mấy ai lại dễ dàng làm được! Có thể ngay lúc này bắt buộc bản thân phải tin tưởng người mới là một điều quá khó. Bởi vết thương vẫn trực chờ tuôn trào.

Bắt đầu nhập từ khoá bên trên và nhấp enter để tìm kiếm. Nhấn ESC để huỷ.